chuyện mình giờ đây thôi khép lại
Chúng Ta Dừng Lại Ở Đây Thôi - Nguyễn Đình Vũ #ChungTaDungLaiODayThoi #NguyenDinhVu- Sáng tác : Nguyễn Đình Vũ NAM VIỆT STAR - KÊNH YOUTUBE HỘI TỤ NHỮNG NGÔ
Cô cứ nghĩ mãi về những sự kiện (khá là kịch tính) của những ngày qua, và cô thấy mình cứ độc thoại nhưng thật ra là đang nói chuyện với cháu, thật vậy, thường xuyên đến nỗi cô thấy mình phải nói chuyện với cháu thôi, cho dù - cách tốt nhất bây giờ cô có thể
Chào mọi người , lại là mình A Híng đây 🌻 chỉ còn lát đát vài ngày ngắn ngủi thôi là chúng ta đã khép lại chặng hành trình lớp 11 để mở cánh cửa lớp 12, chặng chuyển giao giữa lớp cuối cùng của cấp bậc THPT và môi trường đại học ( hoặc trường đời).
Nên nhớ chỉ chơi trò chơi này trong vòng 2 tiếng đồng hồ đổ lại thôi, bây giờ là 11 giờ 55 phút, đúng 12 giờ chúng ta sẽ chơi trò chơi, vậy thì trước khi đồng hồ điểm tới 2 giờ sáng, bất luận là có chuyện gì xảy ra cũng phải đi tìm con búp bê và nhổ nước muối
Có thể bạn đã nghe tới câu nói: “Khi thượng đế đóng một cánh cửa, ngài sẽ mở ra một cánh cửa khác”. Khi một cánh cửa đã đóng lại, hãy bước đi đừng luyến tiếc. Luôn có nhiều hơn một cánh cửa vào một thời điểm, tất cả những gì bạn cần làm là đi tìm và
modifikasi vega r new warna biru hitam. Chờ Cố Nhung mở to mắt lần nữa, trong mắt vẫn là trần nhà màu trắng quen thuộc của ký túc xá số 419 mà bọn họ thường không phải đêm qua nhóm Thẩm Thu Kích đã đưa cậu tới bệnh viện sao? Bây giờ cậu vẫn còn nằm trên giường ký túc xá của mình, là vì bọn họ đã quay về từ bệnh viện, hay là những ký ức mà Thẩm Thu Kích cõng cậu tới bệnh viện đều là mơ?Cố Nhung lật chăn ra ngồi dậy khỏi giường, đảo mắt tìm phía giường dưới, khi thấy Lương Thiếu đang mặc chiếc áo thun quen thuộc kia, Cố Nhung cảm thấy máu trong người mình như đông lại thành băng, trái tim cũng ngừng đập ngay khoảnh khắc đó, toàn bộ suy nghĩ của cậu hoàn toàn đã dừng ở hình ảnh kia."Đừng...""Đừng mà..."Cố Nhung run môi lẩm bẩm, hy vọng Lương Thiếu đừng nói ra câu nói sau khi Lương Thiếu chui đầu ra khỏi cổ áo thun thì vẫn cảm trên mặt cậu ta, lo lắng nơi đáy mắt, nghi hoặc trong giọng nói đều giống như đúc lần nghe đầu tiên, thứ hai, thứ ba của Cố Nhung! Không hề thay Thiếu hỏi cậu ——"Nhị Nhung, cậu sao thế? Mơ thấy ác mộng à?"Cố Nhung biết Lương Thiếu có ý tốt, nhưng khi cậu nghe thấy những lời quan tâm tận đáy lòng này, trong lòng bỗng dâng lên cảm xúc bất lực —— thật ra cậu thà rằng mình mơ thấy ác mộng, bởi vì dù là ác mộng khủng bố như thế nào, sẽ có một ngày cậu có thể tỉnh ở hiện thực, cậu vẫn chưa tỉnh lại, mỗi lần cậu "Tỉnh lại", chẳng qua chỉ là quay lại điểm xuất phát của ác mộng mà nên Cố Nhung không trả lời câu hỏi của Lương Thiếu, chỉ xoay người vào trong, ngẩn ra nhìn vách tường trắng như tuyết của ký túc nghe ba người trong ký túc xá đang đối thoại với nhau, sự ấm ức và chua xót trong bụng không biết xả vào đâu, cuối cùng dần ngưng tụ dưới hốc mắt, hóa thành nước mắt đau nhỏ tới giờ Cố Nhung chưa bao giờ ấm ức như cảnh gia đình của cậu rất tốt, đứng trong hàng ngũ trên có đàn anh dưới có đàn em, vốn nên là người dễ dàng bị bỏ qua nhất trong lũ trẻ, nhưng ở nhà bọn họ, cậu là người được cưng chiều nhất. Không chỉ là vì ông già đoán mệnh kia nói cậu "Chết sớm", còn vì cậu là người đẹp nhất —— Ba Cố mẹ Cố đều là hai người mê sắc đẹp, thấy con mình lớn lên vừa trắng vừa đáng yêu thì không nỡ đánh, hơn nữa từ nhỏ Cố Nhung cũng rất ngoan ngoãn, không cần phải làm ăn trong nhà đã có anh hai thừa kế, Cố Nhung đành phải gánh cái danh "Ăn chơi trác táng", từ nhỏ ăn của ngon mặc của đẹp mà lớn, chưa từng phải làm việc nặng, nào ngờ chỉ sửa tên một cái, bây giờ đã ngỏm củ tỏi bốn lần, về sau không biết còn phải chết bao nhiêu đi viện cũng chết, không đi viện cũng chết, rốt cuộc ông trời muốn cậu phải làm sao đây?Cố Nhung càng nghĩ càng tuyệt vọng, rốt cuộc không nhịn được nữa, trùm chăn âm thầm nghẹn ngào.
Thông tin bài hátTên bài hát Lỗi Duyên Tại Ý Trời New Version Ca sĩ Nhiều nghệ sĩ Sáng tác TVk Album Lỗi Duyên Tại Ý Trời Single Ngày ra mắt 29/12/2021 Thể loại Việt Nam, V-Pop Hồng trần thoi đưa Anh về chưa nơi bến sông xưa Thân em hồng nhan Nay tàn phai câu thề câu hứa Từng hẹn bên nhau suốt kiếp Cớ sao tự dưng xa rời Anh sống bên người Trái ngang với em quá nhiều Nay anh quay về chi Xin anh chớ cố níu lấy làm gì Nơi chốn đô thành Người anh thương nhiều vấn vương giờ đâu Bao năm tự ôm đớn đau Thương nhớ anh nhiều thật nhiều Cho đến bây giờ Ôm riêng mình cô liêu Họa giọt lệ buồn xót thương Thân em giờ đây Bàng hoàng vấn vương Nơi đôi bàn tay Người vội bước đi quên bao nồng say Giờ bận lòng chi nơi chốn đây Đã có những lúc em chẳng thể tin Ngày mình mất nhau Anh bước bên người Ái ân giờ là điều thoáng qua Ai ngóng mà trông Tình mình Giờ tựa áng mây kia đã dần trôi Ngày người bước đi anh có cần tôi Đời này đớn đau xin một lần thôi Giờ về bên kia chung sống đi Chẳng thể biết trước được chuyện ngày mai Giờ này trái tim em đã khép lại Bước đi anh Để ký ức kia trôi theo thời gian Tiếng lòng chợt thở than Thoáng buồn nhiều dở dang Bao si mê làm người thay đổi Thương cho tiếng yêu này lỡ mang Giờ thì đã chẳng thể về lại Nơi bến cũ liệu còn mong Giá như ta hoán đổi vị trí Để biết bản thân có buồn không Ngày biệt ly trên hàng mi Ta chẳng cần chi Ngoài những thành công Mặc kệ thị phi thẳng lối mà đi Cố gắng trọng trách thằng đàn ông Giữa dòng đời bao gọi mời Để bên người khác điều đó càng không Nhưng ông trời muốn ta xa rời Nên khung trời đó mỗi ngày càng giông Chẳng ai hiểu thì thôi cứ bước Ta còn trách còn hận mà chi Khắc họa tình bao ngày tan vỡ Mọi điều dang dở cũng chính là khi Mọi khuất mắt chẳng một cảm thông Đi ngược lại với điều mình nghĩ Niềm tin tan vỡ cũng chỉ vì thương Nên giờ cứ thế thẳng lối mà đi Dù còn thương, thân còn vương Nhưng chẳng thể chung đoạn đường Mỗi người một phương Mộng tưởng ta có thể về một hướng Nhưng mà không đâu em ơi Mọi thứ vỡ tan hết cả rồi Suy cho cùng thì thương đến mấy Hạnh phúc vẫn chẳng câu trả lời Dẫu lòng mình còn thương Chẳng thể quên năm tháng bên người Nhưng cứ như vậy Thì dày vò bản thân đến bao giờ đây Giấu muộn phiền vào trong Cho trái tim ta thấy nhẹ nhàng Về bên kia đi anh Nơi có ai với thứ anh cần Họa giọt lệ buồn xót thương Thân em giờ đây Bàng hoàng vấn vương Nơi đôi bàn tay Người vội bước đi Quên bao nồng say Giờ bận lòng chi nơi chốn đây Đã có những lúc em chẳng thể tin Ngày mình mất nhau Anh bước bên người Ái ân giờ là điều thoáng qua Ai ngóng mà trông Tình mình Giờ tựa áng mây kia đã dần trôi Ngày người bước đi anh có cần tôi Đời này đớn đau xin một lần thôi Giờ về bên kia chung sống đi Chẳng thể biết trước được chuyện ngày mai Giờ này trái tim em đã khép lại Bước đi anh Để ký ức kia trôi theo thời gian Khi bên nhau Ai đâu ước mơ sang giàu Nói với nhau rằng Dù ra sao Nguyện bên nhau chẳng đổi thay Vậy giờ vì đâu tình ơi Ngang trái gieo khắp duyên trời Ta mất nhau rồi Đớn đau năm ấy xin ngủ yên Hận người ngày trước Chẳng giữ câu thề Trót đắm đuối với những u mê Bước đi rồi tình này còn chi Giờ về lại đây xin tôi thứ tha Đã quá trễ anh ơi đừng mong Bao giấc mơ nay đã tan mộng Ái ân giờ là điều thoáng qua Ai ngóng mà trông Tình mình Giờ tựa áng mây kia đã dần trôi Khi bước đi anh có cần tôi Đớn đau nhiều rồi buồn làm chi Đoạn đường ngày xưa đâu ai muốn đi Chẳng thể biết trước được chuyện ngày mai Giờ này trái tim em đã khép lại Bước đi người Để ký ức kia phai úa theo thời gian
KHÉP LẠI NHỮNG HẸN HÒ – Tony Buổi Sáng“Những hẹn hò – từ nay khép lại Thân nhẹ nhàng, như mây Chút nắng vàng – giờ đây cũng vội, Khép lại từng, đêm quen lối, từng sớm chiều mong Bàn chân ai, qua đây ngại ngần Làm sao biết, từng nỗi đời riêng Để yêu thêm, yêu cho nồng nàn” Đó là lời trong bài hát cuối đời của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, bài “Như một lời chia tay”, dượng muốn mượn để tạm biệt các bạn tình nguyện viên chương trình “Ánh mắt học trò, là áo ấm mùa đông”, khi tất cả các nhóm đã mang áo lên vùng cao, tới đích. Và các fanpage tình nguyện Áo Ấm Mùa Đông trên toàn quốc đã đóng lại, chấm dứt sứ mệnh của bạn tình nguyện viên thân mến,Đã đến lúc nói lời tạm biệt các bạn. Tình nguyện là một lửa, nó chỉ bùng cháy một giai đoạn. Hãy để ngọn lửa ấy âm ỉ mãi trong tim. Các bạn mới đi tặng áo về, còn rất “máu”, rất “sung”, đòi làm “ngay và luôn” các chương trình từ thiện khác, nhưng dượng không đồng ý. Không là không. Cứ kêu gọi ủng hộ mãi, sẽ rất nhàm. Mình cứ đam mê lao vào từ thiện, thì công việc chính, học hành sự nghiệp của mình sẽ ảnh hưởng. Không thể kêu gọi sự cảm thông mãi từ mọi người cho sự bê trễ các việc khác. Hai tháng “vác tù và” cho 1 năm, là đủ. Mọi thứ phải biết đủ, kể cả lòng tốt. Quan trọng hơn là phải nghỉ ngơi để sức khỏe phục hồi. Mới có thể lâu làm này là do dượng tình cờ nghĩ ra khi muốn đào tạo các bạn thành những doanh nhân đúng nghĩa. Nó chẳng có bản quyền gì đâu. Lúc nông sản bị đổ đống, thì các bạn cứ ra tay giúp đỡ nông dân. Cứ mỗi mùa giá rét, hãy làm chương trình “ánh mắt học trò là áo ấm mùa đông”.Có một số bạn đã thành lập công ty kinh doanh nông sản. Nhưng các bạn lưu ý. Đừng nhầm người mua hàng của mình là khách hàng. Họ KHÔNG PHẢI là khách hàng. Họ là NGƯỜI ỦNG HỘ. Chỉ khi nào họ mua dựa trên nhu cầu, thì lúc đó mới xuất hiện thị trường, đó là quy luật kinh quá trình chỉ đạo, có lúc dượng nóng tính mà nói lời gay gắt với các bạn, mong các bạn bỏ qua. Cũng có những bất đồng nào đó giữa những cá nhân với nhau, với BTC, với người mua, với x, với y, với z. Thôi bỏ qua hết nhé. Có còn giận thì đổ hết tội lỗi lên đầu dượng là xong. Dượng mong các bạn nghĩ lớn, trái tim thật lớn để trở thành những Bill Gates của Việt Nam. Lúc đó, mình sẽ giúp được nhiều, mới có thể cho người ta những cơ hội. Những ngôi trường dạy nghề, những khu du lịch homestay, trường dạy ngoại ngữ, các cơ sở chế biến, các nhà máy xí nghiệp…mình mang lên đó, đặt ở Sìn Hồ, Mường Ảng, Pắc Nậm, Sốp Cộp, Mèo Vạc…, giúp người dân ở đó có công ăn việc làm. HÃY ĐẦU TƯ CHO MÌNH THẬT VĨ ĐẠI ĐỂ CÓ THỂ TỪ THIỆN CHO XÃ HỘI NHIỀU không phải là tỷ phú đô la, nhưng nước mình sẽ có tỷ đô la từ các bạn. 1000 bạn trẻ, mỗi bạn kiếm được 1 triệu đô la 21 tỷ thì có phải dượng đã là tỷ phú đô la không. Có điều, tài sản này không nằm trong tay dượng. bạn thân mến,Chia tay thì lưu luyến. Nhưng đừng níu kéo. Bạn bè, đội nhóm, tình cảm… mọi thứ TÙY DUYÊN. Trái đất hình tròn nên cứ có duyên, người ta sẽ gặp lại. La Quán Trung mở đầu tác phẩm Tâm Quốc Chí với câu nổi tiếng “phàm mọi việc trong thiên hạ, cứ hợp rồi tan, tan rồi hợp. Chuyện hợp tan – là chuyện của muôn đời”. Hàng ngàn năm qua trên trái đất này, người ta cứ sống, cứ giành giật, rồi giận rồi hờn, rồi yêu rồi thương, đủ mọi hỷ nộ ái ố…Lúc đó tưởng là ghê gớm lắm nhưng cuối cùng rồi mọi việc cũng nhẹ tênh như chiếc lá, vì mọi nhân vật trong các sự kiện đó đều chết sạch trơn, có ai sống mãi? Xã hội nào cũng có người này người kia. Người bình thường có lúc giàu, có lúc nghèo, có lúc tốt, có lúc xấu. Nhưng người nhân hậu thì mãi tốt. Mọi thứ đều phai phôi, duy chỉ có trái tim thương yêu là trường tồn, đập mãi. Trong nhịp đập trái tim của bao thế hệ sau…“Muốn một lần tạ ơn với đời Chút mặn nồng cho tôi Có những lần nằm nghe tiếng cười Nhưng chỉ là mơ thôiTiếng thì thầm từng đêm nhớ lại Tưởng chỉ là cơn say Đóa hoa vàng – mỏng manh cuối trời Như một lời chia tay”
chuyện mình giờ đây thôi khép lại